Người xưa từng nói:
“Ai đi muôn dặm đường xa – cuối cùng vẫn nhớ quê nhà mà thôi.”
Non bộ gỗ lũa Cố Hương của Chu Gia Trác Mộc – bình dị mà sâu lắng là hiện thân cho ý tưởng ấy được khắc hoạ trên chất liệu gỗ lũa ngàn năm, bằng bàn tay và trái tim của người nghệ nhân Việt.
Từ dáng núi uốn lượn, mái chùa cong cong, rặng tre in bóng, đến chiếc cầu gỗ bắc ngang qua suối nhỏ,… tất cả tạo nên một khung cảnh quê nhà thân thuộc, nơi từng bước chân, từng ánh mắt đều chất đầy kỷ niệm.
Đâu đó là mái nhà xưa nép mình bên núi, là tiếng khói bếp chiều vương khói, là âm vang chùa làng vọng giữa chiều quê, khiến lòng người tha phương không khỏi bồi hồi xúc động.
Gỗ lũa trai vàng – thứ gỗ từng ngâm mình qua hàng trăm mùa nước lũ – nay được chạm khắc sống động, tái hiện cảnh quê xưa trong trí nhớ: vừa bình yên, vừa tĩnh lặng, lại thấm đẫm hồn dân tộc.
Những tầng lớp đá, dòng suối uốn quanh, ngọn thông già rì rào trong gió – như lời thì thầm của đất mẹ, như khúc hát ru từ thuở nằm nôi.
Tác phẩm “Cố Hương” không chỉ là non bộ – mà là một miền ký ức thu nhỏ, là bản trường ca bằng gỗ về đất – nước – tình người.
Ai yêu quê, quý đạo, trân trọng cội nguồn – xin hãy một lần lặng ngắm.
Bởi có khi, chỉ cần đứng trước “Cố Hương”, ta đã trở về… mà không cần đi đâu nữa.